题 tí 散 sàn 兰 lán 图 tú 花 huā 叶 yè 狼 láng 藉 jí 若 ruò 采 cǎi 而 ér 弃 qì 之 zhī 者 zhě 有 yǒu 松 sōng 枝 zhī 竹 zhú 叶 yè 杂 zá 之 zhī 盖 gài 戏 xì 墨 mò 也 yě 进 jìn 士 shì 刘 liú 仲 zhòng 炯 jiǒng 以 yǐ 示 shì 余 yú 因 yīn 为 wèi 赋 fù 此 cǐ - - 刘 liú 崧 sōng
曾 céng 向 xiàng 深 shēn 山 shān 采 cǎi 蕙 huì 兰 lán , , 佩 pèi 纫 rèn 未 wèi 试 shì 忽 hū 春 chūn 残 cán 。 。
飘 piāo 零 líng 亦 yì 有 yǒu 同 tóng 心 xīn 者 zhě , , 莫 mò 作 zuò 寻 xún 常 cháng 斗 dòu 草 cǎo 看 kàn 。 。
题散兰图花叶狼藉若采而弃之者有松枝竹叶杂之盖戏墨也进士刘仲炯以示余因为赋此。明代。刘崧。曾向深山采蕙兰,佩纫未试忽春残。 飘零亦有同心者,莫作寻常斗草看。