登 dēng 大 dà 庄 zhuāng 高 gāo 山 shān - - 刘 liú 崧 sōng
登 dēng 山 shān 望 wàng 风 fēng 烟 yān , , 四 sì 向 xiàng 烈 liè 焰 yàn 红 hóng 。 。
遑 huáng 遑 huáng 一 yī 身 shēn 穷 qióng , , 且 qiě 如 rú 罝 jū 网 wǎng 中 zhōng 。 。
白 bái 日 rì 行 xíng 青 qīng 天 tiān , , 明 míng 明 míng 照 zhào 下 xià 土 tǔ 。 。
下 xià 土 tǔ 深 shēn 几 jǐ 重 zhòng , , 不 bù 鉴 jiàn 生 shēng 人 rén 苦 kǔ 。 。
生 shēng 者 zhě 良 liáng 不 bù 易 yì , , 杀 shā 之 zhī 独 dú 何 hé 心 xīn 。 。
万 wàn 古 gǔ 一 yī 哀 āi 痛 tòng , , 青 qīng 山 shān 应 yīng 陆 lù 沈 shěn 。 。
登大庄高山。明代。刘崧。登山望风烟,四向烈焰红。 遑遑一身穷,且如罝网中。 白日行青天,明明照下土。 下土深几重,不鉴生人苦。 生者良不易,杀之独何心。 万古一哀痛,青山应陆沈。