和 hé 泾 jīng 川 chuān 梅 méi 花 huā 水 shuǐ 韵 yùn - - 罗 luó 玘 qǐ
梅 méi 华 huá 水 shuǐ 沁 qìn 白 bái 云 yún 根 gēn , , 多 duō 事 shì 公 gōng 游 yóu 公 gōng 试 shì 言 yán 。 。
想 xiǎng 古 gǔ 有 yǒu 华 huá 真 zhēn 壮 zhuàng 观 guān , , 到 dào 今 jīn 无 wú 日 rì 不 bù 潺 chán 湲 yuán 。 。
灵 líng 源 yuán 脉 mò 脉 mò 唯 wéi 僧 sēng 识 shí , , 题 tí 壁 bì 欹 yī 欹 yī 仅 jǐn 寺 sì 存 cún 。 。
酒 jiǔ 尽 jǐn 夕 xī 阳 yáng 人 rén 散 sàn 后 hòu , , 六 liù 朝 cháo 多 duō 是 shì 合 hé 招 zhāo 魂 hún 。 。
和泾川梅花水韵。明代。罗玘。梅华水沁白云根,多事公游公试言。 想古有华真壮观,到今无日不潺湲。 灵源脉脉唯僧识,题壁欹欹仅寺存。 酒尽夕阳人散后,六朝多是合招魂。