送 sòng 善 shàn 孝 xiào 师 shī 还 hái 栖 qī 贤 xián - - 释 shì 古 gǔ 易 yì
昔 xī 岁 suì 还 hái 山 shān 已 yǐ 过 guò 期 qī , , 此 cǐ 行 xíng 正 zhèng 值 zhí 早 zǎo 秋 qiū 时 shí 。 。
随 suí 身 shēn 惟 wéi 有 yǒu 一 yī 寒 hán 衲 nà , , 清 qīng 咏 yǒng 无 wú 如 rú 此 cǐ 别 bié 诗 shī 。 。
枫 fēng 叶 yè 乍 zhà 红 hóng 湖 hú 月 yuè 待 dài , , 梅 méi 花 huā 才 cái 放 fàng 岳 yuè 猿 yuán 知 zhī 。 。
他 tā 年 nián 若 ruò 拟 nǐ 诛 zhū 茆 máo 处 chù , , 金 jīn 井 jǐng 泉 quán 头 tóu 慰 wèi 所 suǒ 思 sī 。 。
送善孝师还栖贤。明代。释古易。昔岁还山已过期,此行正值早秋时。 随身惟有一寒衲,清咏无如此别诗。 枫叶乍红湖月待,梅花才放岳猿知。 他年若拟诛茆处,金井泉头慰所思。