初 chū 春 chūn 登 dēng 驭 yù 涛 tāo 阁 gé 分 fēn 得 de 宽 kuān 字 zì - - 释 shì 今 jīn 鸷 zhì
闲 xián 从 cóng 支 zhī 许 xǔ 倚 yǐ 危 wēi 阑 lán , , 澹 dàn 荡 dàng 春 chūn 风 fēng 纵 zòng 目 mù 宽 kuān 。 。
东 dōng 注 zhù 洪 hóng 波 bō 归 guī 控 kòng 驭 yù , , 北 běi 迷 mí 烟 yān 树 shù 望 wàng 弥 mí 漫 màn 。 。
侵 qīn 云 yún 双 shuāng 塔 tǎ 崚 léng 嶒 céng 出 chū , , 背 bèi 日 rì 千 qiān 帆 fān 转 zhuǎn 侧 cè 看 kàn 。 。
今 jīn 古 gǔ 沧 cāng 桑 sāng 成 chéng 梦 mèng 幻 huàn , , 画 huà 图 tú 舒 shū 卷 juàn 且 qiě 盘 pán 桓 huán 。 。
初春登驭涛阁分得宽字。明代。释今鸷。闲从支许倚危阑,澹荡春风纵目宽。 东注洪波归控驭,北迷烟树望弥漫。 侵云双塔崚嶒出,背日千帆转侧看。 今古沧桑成梦幻,画图舒卷且盘桓。