寄 jì 孟 mèng 贞 zhēn - - 释 shì 函 hán 可 kě
石 shí 子 zǐ 冈 gāng 头 tóu 共 gòng 苦 kǔ 吟 yín , , 交 jiāo 情 qíng 老 lǎo 向 xiàng 水 shuǐ 云 yún 深 shēn 。 。
孤 gū 僧 sēng 罪 zuì 案 àn 横 héng 诗 shī 卷 juàn , , 伯 bó 氏 shì 遗 yí 词 cí 发 fā 道 dào 心 xīn 。 。
婚 hūn 嫁 jià 若 ruò 完 wán 休 xiū 卖 mài 赋 fù , , 须 xū 眉 méi 白 bái 尽 jìn 好 hǎo 投 tóu 针 zhēn 。 。
连 lián 年 nián 何 hé 限 xiàn 悲 bēi 酸 suān 句 jù , , 曾 céng 否 fǒu 招 zhāo 魂 hún 到 dào 海 hǎi 浔 xún 。 。
寄孟贞。明代。释函可。石子冈头共苦吟,交情老向水云深。 孤僧罪案横诗卷,伯氏遗词发道心。 婚嫁若完休卖赋,须眉白尽好投针。 连年何限悲酸句,曾否招魂到海浔。