三 sān 宿 sù 静 jìng 公 gōng 禅 chán 室 shì - - 释 shì 函 hán 可 kě
一 yí 度 dù 相 xiāng 逢 féng 一 yí 度 dù 新 xīn , , 踏 tà 冰 bīng 扪 mén 雪 xuě 不 bù 嫌 xián 频 pín 。 。
暮 mù 烹 pēng 野 yě 菌 jūn 忘 wàng 僧 sēng 律 lǜ , , 远 yuǎn 插 chā 疏 shū 篱 lí 隔 gé 世 shì 尘 chén 。 。
白 bái 麈 zhǔ 挥 huī 残 cán 寒 hán 塞 sāi 月 yuè , , 黄 huáng 鸡 jī 叫 jiào 彻 chè 法 fǎ 堂 táng 春 chūn 。 。
从 cóng 今 jīn 半 bàn 席 xí 长 zhǎng 虚 xū 待 dài , , 到 dào 此 cǐ 应 yīng 知 zhī 无 wú 别 bié 人 rén 。 。
三宿静公禅室。明代。释函可。一度相逢一度新,踏冰扪雪不嫌频。 暮烹野菌忘僧律,远插疏篱隔世尘。 白麈挥残寒塞月,黄鸡叫彻法堂春。 从今半席长虚待,到此应知无别人。