重 zhòng 寓 yù 文 wén 空 kōng 新 xīn 室 shì - - 释 shì 函 hán 可 kě
岂 qǐ 有 yǒu 穷 qióng 猿 yuán 偏 piān 择 zé 木 mù , , 到 dào 来 lái 此 cǐ 地 dì 便 biàn 相 xiāng 宜 yí 。 。
云 yún 生 shēng 榻 tà 底 dǐ 长 zhǎng 听 tīng 鸟 niǎo , , 雪 xuě 满 mǎn 峰 fēng 头 tóu 自 zì 赋 fù 诗 shī 。 。
难 nán 得 de 主 zhǔ 人 rén 终 zhōng 不 bù 厌 yàn , , 几 jǐ 多 duō 弟 dì 子 zǐ 尽 jǐn 如 rú 斯 sī 。 。
从 cóng 今 jīn 拗 ǎo 折 zhé 乌 wū 藤 téng 杖 zhàng , , 久 jiǔ 病 bìng 无 wú 能 néng 力 lì 已 yǐ 衰 shuāi 。 。
重寓文空新室。明代。释函可。岂有穷猿偏择木,到来此地便相宜。 云生榻底长听鸟,雪满峰头自赋诗。 难得主人终不厌,几多弟子尽如斯。 从今拗折乌藤杖,久病无能力已衰。