莞 guǎn 中 zhōng - - 释 shì 函 hán 可 kě
蓬 péng 转 zhuǎn 长 cháng 空 kōng 迹 jī 未 wèi 孤 gū , , 柏 bó 林 lín 能 néng 不 bù 念 niàn 吾 wú 徒 tú 。 。
回 huí 何 hé 敢 gǎn 死 sǐ 还 hái 多 duō 畏 wèi , , 柴 chái 也 yě 其 qí 来 lái 幸 xìng 是 shì 愚 yú 。 。
强 qiáng 把 bǎ 笑 xiào 歌 gē 酬 chóu 木 mù 石 shí , , 空 kōng 令 lìng 涕 tì 泪 lèi 满 mǎn 江 jiāng 湖 hú 。 。
浪 làng 游 yóu 愧 kuì 我 wǒ 恒 héng 终 zhōng 岁 suì , , 白 bái 首 shǒu 曾 céng 成 chéng 一 yī 事 shì 无 wú 。 。
莞中。明代。释函可。蓬转长空迹未孤,柏林能不念吾徒。 回何敢死还多畏,柴也其来幸是愚。 强把笑歌酬木石,空令涕泪满江湖。 浪游愧我恒终岁,白首曾成一事无。