戊 wù 午 wǔ 归 guī 自 zì 岭 lǐng 外 wài 以 yǐ 中 zhōng 夏 xià 上 shàng 巢 cháo 云 yún - - 释 shì 函 hán 是 shì
山 shān 堂 táng 九 jiǔ 夏 xià 无 wú 人 rén 到 dào , , 策 cè 杖 zhàng 寻 xún 僧 sēng 问 wèn 石 shí 源 yuán 。 。
田 tián 尽 jǐn 树 shù 连 lián 迷 mí 虎 hǔ 径 jìng , , 云 yún 深 shēn 溪 xī 断 duàn 见 jiàn 松 sōng 门 mén 。 。
当 dāng 窗 chuāng 湖 hú 水 shuǐ 浮 fú 衾 qīn 枕 zhěn , , 隔 gé 岫 xiù 禅 chán 声 shēng 入 rù 梦 mèng 魂 hún 。 。
徙 xǐ 倚 yǐ 忽 hū 思 sī 珠 zhū 海 hǎi 日 rì , , 不 bù 知 zhī 身 shēn 已 yǐ 在 zài 高 gāo 原 yuán 。 。
戊午归自岭外以中夏上巢云。明代。释函是。山堂九夏无人到,策杖寻僧问石源。 田尽树连迷虎径,云深溪断见松门。 当窗湖水浮衾枕,隔岫禅声入梦魂。 徙倚忽思珠海日,不知身已在高原。