南 nán 康 kāng 太 tài 守 shǒu 伦 lún 宣 xuān 明 míng 见 jiàn 过 guò - - 释 shì 函 hán 是 shì
山 shān 中 zhōng 交 jiāo 臂 bì 非 fēi 今 jīn 昔 xī , , 白 bái 首 shǒu 谁 shuí 论 lùn 世 shì 上 shàng 情 qíng 。 。
曾 céng 到 dào 帝 dì 乡 xiāng 知 zhī 士 shì 贱 jiàn , , 却 què 从 cóng 林 lín 麓 lù 觉 jué 身 shēn 轻 qīng 。 。
寒 hán 梅 méi 罥 juàn 雪 xuě 香 xiāng 弥 mí 远 yuǎn , , 霜 shuāng 竹 zhú 乘 chéng 风 fēng 影 yǐng 倍 bèi 横 héng 。 。
百 bǎi 岁 suì 升 shēng 沉 chén 一 yī 弹 tán 指 zhǐ , , 看 kàn 君 jūn 嬴 yíng 得 dé 学 xué 无 wú 生 shēng 。 。
南康太守伦宣明见过。明代。释函是。山中交臂非今昔,白首谁论世上情。 曾到帝乡知士贱,却从林麓觉身轻。 寒梅罥雪香弥远,霜竹乘风影倍横。 百岁升沉一弹指,看君嬴得学无生。