净 jìng 成 chéng 看 kàn 牡 mǔ 丹 dān - - 释 shì 函 hán 是 shì
寻 xún 花 huā 又 yòu 向 xiàng 石 shí 溪 xī 东 dōng , , 岂 qǐ 逐 zhú 君 jūn 王 wáng 笑 xiào 脸 liǎn 中 zhōng 。 。
一 yī 朵 duǒ 微 wēi 醺 xūn 仍 réng 浅 qiǎn 碧 bì , , 数 shù 株 zhū 轻 qīng 紫 zǐ 倚 yǐ 深 shēn 红 hóng 。 。
影 yǐng 摇 yáo 茗 míng 碗 wǎn 沉 chén 春 chūn 绮 qǐ , , 香 xiāng 结 jié 云 yún 岚 lán 递 dì 晚 wǎn 风 fēng 。 。
怪 guài 底 dǐ 琵 pí 琶 pá 遮 zhē 不 bú 住 zhù , , 笙 shēng 歌 gē 缭 liáo 绕 rào 万 wàn 山 shān 重 zhòng 。 。
净成看牡丹。明代。释函是。寻花又向石溪东,岂逐君王笑脸中。 一朵微醺仍浅碧,数株轻紫倚深红。 影摇茗碗沉春绮,香结云岚递晚风。 怪底琵琶遮不住,笙歌缭绕万山重。