林 lín 夫 fū 访 fǎng 及 jí 书 shū 室 shì 夜 yè 话 huà 又 yòu 用 yòng 元 yuán 韵 yùn - - 孔 kǒng 平 píng 仲 zhòng
珠 zhū 玉 yù 相 xiāng 辉 huī 愧 kuì 我 wǒ 形 xíng , , 正 zhèng 如 rú 朽 xiǔ 壤 rǎng 附 fù 云 yún 亭 tíng 。 。
宦 huàn 情 qíng 已 yǐ 比 bǐ 春 chūn 云 yún 薄 báo , , 交 jiāo 义 yì 犹 yóu 期 qī 老 lǎo 柏 bǎi 青 qīng 。 。
坐 zuò 久 jiǔ 北 běi 窗 chuāng 号 hào 过 guò 雁 yàn , , 谈 tán 馀 yú 荒 huāng 戍 shù 咽 yàn 疏 shū 铃 líng 。 。
知 zhī 君 jūn 不 bù 厌 yàn 寒 hán 宵 xiāo 景 jǐng , , 世 shì 上 shàng 风 fēng 霜 shuāng 已 yǐ 屡 lǚ 经 jīng 。 。
林夫访及书室夜话又用元韵。宋代。孔平仲。珠玉相辉愧我形,正如朽壤附云亭。 宦情已比春云薄,交义犹期老柏青。 坐久北窗号过雁,谈馀荒戍咽疏铃。 知君不厌寒宵景,世上风霜已屡经。