和 hé 经 jīng 父 fù 秋 qiū 夕 xī - - 孔 kǒng 平 píng 仲 zhòng
爽 shuǎng 籁 lài 爱 ài 虫 chóng 吟 yín , , 凄 qī 音 yīn 悲 bēi 漏 lòu 永 yǒng 。 。
青 qīng 灯 dēng 无 wú 定 dìng 焰 yàn , , 照 zhào 此 cǐ 心 xīn 情 qíng 冷 lěng 。 。
风 fēng 生 shēng 蕙 huì 帐 zhàng 寒 hán , , 月 yuè 满 mǎn 松 sōng 窗 chuāng 静 jìng 。 。
万 wàn 虑 lǜ 归 guī 寂 jì 寥 liáo , , 都 dōu 忘 wàng 荣 róng 辱 rǔ 境 jìng 。 。
和经父秋夕。宋代。孔平仲。爽籁爱虫吟,凄音悲漏永。 青灯无定焰,照此心情冷。 风生蕙帐寒,月满松窗静。 万虑归寂寥,都忘荣辱境。