海 hǎi 棠 táng 盛 shèng 开 kāi - - 尤 yóu 袤 mào
两 liǎng 株 zhū 芳 fāng 蕊 ruǐ 傍 bàng 池 chí 阴 yīn , , 一 yī 笑 xiào 嫣 yān 然 rán 抵 dǐ 万 wàn 金 jīn 。 。
火 huǒ 齐 qí 照 zhào 林 lín 光 guāng 灼 zhuó 灼 zhuó , , 彤 tóng 霞 xiá 射 shè 水 shuǐ 影 yǐng 沉 chén 沉 chén 。 。
晓 xiǎo 妆 zhuāng 无 wú 力 lì 燕 yàn 支 zhī 重 zhòng , , 春 chūn 醉 zuì 方 fāng 酣 hān 酒 jiǔ 晕 yūn 深 shēn 。 。
定 dìng 自 zì 格 gé 高 gāo 难 nán 著 zhe 句 jù , , 不 bù 应 yīng 工 gōng 部 bù 总 zǒng 无 wú 心 xīn 。 。
海棠盛开。宋代。尤袤。两株芳蕊傍池阴,一笑嫣然抵万金。 火齐照林光灼灼,彤霞射水影沉沉。 晓妆无力燕支重,春醉方酣酒晕深。 定自格高难著句,不应工部总无心。