爽 shuǎng 轩 xuān - - 方 fāng 师 shī 尹 yǐn
鹤 hè 岭 lǐng 重 zhòng 登 dēng 不 bù 作 zuò 难 nán , , 自 zì 缘 yuán 萝 luó 月 yuè 喜 xǐ 同 tóng 攀 pān 。 。
胜 shèng 游 yóu 不 bù 减 jiǎn 谢 xiè 安 ān 石 shí , , 佳 jiā 士 shì 况 kuàng 逢 féng 元 yuán 鲁 lǔ 山 shān 。 。
眼 yǎn 底 dǐ 更 gèng 无 wú 尘 chén 事 shì 扰 rǎo , , 窗 chuāng 开 kāi 又 yòu 得 dé 许 xǔ 时 shí 闲 xián 。 。
丁 dīng 仙 xiān 已 yǐ 有 yǒu 归 guī 来 lái 约 yuē , , 他 tā 日 rì 寻 xún 盟 méng 共 gòng 往 wǎng 还 huán 。 。
爽轩。宋代。方师尹。鹤岭重登不作难,自缘萝月喜同攀。 胜游不减谢安石,佳士况逢元鲁山。 眼底更无尘事扰,窗开又得许时闲。 丁仙已有归来约,他日寻盟共往还。