行 xíng 可 kě 再 zài 和 hé 用 yòng 其 qí 韵 yùn 以 yǐ 酬 chóu - - 王 wáng 十 shí 朋 péng
孤 gū 陋 lòu 书 shū 生 shēng 宽 kuān 见 jiàn 闻 wén , , 西 xī 来 lái 端 duān 欲 yù 扫 sǎo 儒 rú 门 mén 。 。
怀 huái 人 rén 久 jiǔ 作 zuò 周 zhōu 公 gōng 梦 mèng , , 访 fǎng 道 dào 欣 xīn 闻 wén 孔 kǒng 子 zǐ 孙 sūn 。 。
书 shū 为 wèi 爱 ài 民 mín 成 chéng 再 zài 奏 zòu , , 泪 lèi 因 yīn 忧 yōu 国 guó 有 yǒu 双 shuāng 痕 hén 。 。
休 xiū 论 lùn 身 shēn 世 shì 无 wú 穷 qióng 事 shì , , 但 dàn 愿 yuàn 常 cháng 陪 péi 北 běi 海 hǎi 尊 zūn 。 。
行可再和用其韵以酬。宋代。王十朋。孤陋书生宽见闻,西来端欲扫儒门。 怀人久作周公梦,访道欣闻孔子孙。 书为爱民成再奏,泪因忧国有双痕。 休论身世无穷事,但愿常陪北海尊。