到 dào 润 rùn 望 wàng 竹 zhú 林 lín 寺 sì 忆 yì 朱 zhū 昌 chāng 叔 shū - - 王 wáng 令 lìng
常 cháng 与 yǔ 幽 yōu 人 rén 过 guò 竹 zhú 林 lín , , 重 chóng 来 lái 无 wú 地 dì 豁 huō 烦 fán 襟 jīn 。 。
青 qīng 山 shān 欲 yù 去 qù 谁 shuí 堪 kān 语 yǔ , , 薄 báo 俗 sú 相 xiāng 期 qī 不 bú 到 dào 心 xīn 。 。
何 hé 计 jì 江 jiāng 湖 hú 终 zhōng 隐 yǐn 钓 diào , , 去 qù 随 suí 鱼 yú 鸟 niǎo 共 gòng 飞 fēi 沉 chén 。 。
尘 chén 埃 āi 闻 wén 说 shuō 难 nán 为 wéi 客 kè , , 早 zǎo 晚 wǎn 归 guī 来 lái 忆 yì 旧 jiù 吟 yín 。 。
到润望竹林寺忆朱昌叔。宋代。王令。常与幽人过竹林,重来无地豁烦襟。 青山欲去谁堪语,薄俗相期不到心。 何计江湖终隐钓,去随鱼鸟共飞沉。 尘埃闻说难为客,早晚归来忆旧吟。