寄 jì 东 dōng 山 shān 觉 jué 老 lǎo - - 王 wáng 铚 zhì
红 hóng 妆 zhuāng 碧 bì 嶂 zhàng 旧 jiù 登 dēng 临 lín , , 来 lái 演 yǎn 真 zhēn 常 cháng 契 qì 佛 fó 心 xīn 。 。
漫 màn 道 dào 山 shān 林 lín 无 wú 独 dú 往 wǎng , , 那 nǎ 知 zhī 笙 shēng 磬 qìng 有 yǒu 同 tóng 音 yīn 。 。
堂 táng 前 qián 明 míng 月 yuè 四 sì 时 shí 好 hǎo , , 山 shān 外 wài 白 bái 云 yún 千 qiān 古 gǔ 深 shēn 。 。
此 cǐ 别 bié 松 sōng 门 mén 无 wú 复 fù 见 jiàn , , 渔 yú 樵 qiáo 为 wèi 伴 bàn 老 lǎo 相 xiāng 侵 qīn 。 。
寄东山觉老。宋代。王铚。红妆碧嶂旧登临,来演真常契佛心。 漫道山林无独往,那知笙磬有同音。 堂前明月四时好,山外白云千古深。 此别松门无复见,渔樵为伴老相侵。