留 liú 赠 zèng 道 dào 场 chǎng 老 lǎo 慧 huì 苦 kǔ 眼 yǎn 疾 jí - - 王 wáng 洋 yáng
云 yún 中 zhōng 白 bái 鹤 hè 塔 tǎ 千 qiān 寻 xún , , 为 wèi 众 zhòng 同 tóng 南 nán 古 gǔ 到 dào 今 jīn 。 。
五 wǔ 百 bǎi 年 nián 来 lái 一 yī 声 shēng 锡 xī , , 四 sì 禅 chán 天 tiān 外 wài 百 bǎi 花 huā 林 lín 。 。
长 cháng 眉 méi 白 bái 黑 hēi 归 guī 宗 zōng 眼 yǎn , , 苦 kǔ 口 kǒu 因 yīn 缘 yuán 黄 huáng 蘖 niè 心 xīn 。 。
方 fāng 见 jiàn 道 dào 场 chǎng 多 duō 胜 shèng 境 jìng , , 尽 jìn 情 qíng 呈 chéng 现 xiàn 付 fù 知 zhī 音 yīn 。 。
留赠道场老慧苦眼疾。宋代。王洋。云中白鹤塔千寻,为众同南古到今。 五百年来一声锡,四禅天外百花林。 长眉白黑归宗眼,苦口因缘黄蘖心。 方见道场多胜境,尽情呈现付知音。