陪 péi 晦 huì 翁 wēng 登 dēng 妙 miào 高 gāo 峰 fēng 一 yī 首 shǒu - - 王 wáng 阮 ruǎn
千 qiān 崖 yá 盘 pán 屈 qū 曲 qǔ , , 一 yī 塔 tǎ 矗 chù 空 kōng 蒙 méng 。 。
它 tā 处 chù 只 zhǐ 山 shān 好 hǎo , , 此 cǐ 中 zhōng 兼 jiān 水 shuǐ 洪 hóng 。 。
纵 zòng 观 guān 疑 yí 犯 fàn 斗 dòu , , 飞 fēi 上 shàng 觉 jué 凌 líng 风 fēng 。 。
常 cháng 恨 hèn 天 tiān 难 nán 近 jìn , , 今 jīn 朝 zhāo 路 lù 已 yǐ 通 tōng 。 。
陪晦翁登妙高峰一首。宋代。王阮。千崖盘屈曲,一塔矗空蒙。 它处只山好,此中兼水洪。 纵观疑犯斗,飞上觉凌风。 常恨天难近,今朝路已通。