节 jié 妇 fù 郑 zhèng 氏 shì 诗 shī - - 王 wáng 敏 mǐn 政 zhèng
苦 kǔ 节 jié 高 gāo 风 fēng 重 zhòng 柏 bǎi 舟 zhōu , , 輶 yóu 轩 xuān 问 wèn 俗 sú 首 shǒu 先 xiān 求 qiú 。 。
须 xū 眉 méi 长 cháng 乐 lè 嗤 chī 青 qīng 史 shǐ , , 巾 jīn 帼 guó 共 gòng 姜 jiāng 壮 zhuàng 海 hǎi 洲 zhōu 。 。
片 piàn 石 shí 褒 bāo 名 míng 扬 yáng 矢 shǐ 志 zhì , , 一 yī 缣 jiān 就 jiù 地 dì 快 kuài 同 tóng 游 yóu 。 。
他 tā 年 nián 马 mǎ 鬣 liè 松 sōng 阴 yīn 满 mǎn , , 应 yīng 有 yǒu 鸳 yuān 鸯 yāng 泣 qì 上 shàng 头 tou 。 。
节妇郑氏诗。清代。王敏政。苦节高风重柏舟,輶轩问俗首先求。 须眉长乐嗤青史,巾帼共姜壮海洲。 片石褒名扬矢志,一缣就地快同游。 他年马鬣松阴满,应有鸳鸯泣上头。