春 chūn 词 cí 四 sì 首 shǒu 和 hé 觉 jué 罗 luó 博 bó 公 gōng 所 suǒ 贻 yí 原 yuán 韵 yùn 其 qí 一 yī - - 毛 máo 奇 qí 龄 líng
御 yù 沟 gōu 垂 chuí 柳 liǔ 暗 àn 残 cán 春 chūn , , 柳 liǔ 外 wài 听 tīng 歌 gē 河 hé 渎 dú 神 shén 。 。
自 zì 笑 xiào 蓼 liǎo 虫 chóng 长 zhǎng 食 shí 苦 kǔ , , 纵 zòng 衔 xián 花 huā 叶 yè 不 bù 知 zhī 卒 zú 。 。
春词四首和觉罗博公所贻原韵 其一。清代。毛奇龄。御沟垂柳暗残春,柳外听歌河渎神。 自笑蓼虫长食苦,纵衔花叶不知卒。