上 shàng 范 fàn 先 xiān 生 shēng 兼 jiān 简 jiǎn 子 zǐ 城 chéng 兄 xiōng - - 李 lǐ 刚 gāng 己 jǐ
花 huā 香 xiāng 能 néng 醉 zuì 枝 zhī 头 tóu 蝶 dié , , 蝶 dié 亦 yì 绕 rào 枝 zhī 不 bù 忍 rěn 飞 fēi 。 。
有 yǒu 鸟 niǎo 啼 tí 呼 hū 下 xià 空 kōng 阔 kuò , , 向 xiàng 花 huā 深 shēn 处 chù 恋 liàn 晴 qíng 晖 huī 。 。
六 liù 街 jiē 风 fēng 动 dòng 沙 shā 尘 chén 遍 biàn , , 念 niàn 尔 ěr 鲜 xiān 衣 yī 归 guī 不 bù 归 guī 。 。
上范先生兼简子城兄。清代。李刚己。花香能醉枝头蝶,蝶亦绕枝不忍飞。 有鸟啼呼下空阔,向花深处恋晴晖。 六街风动沙尘遍,念尔鲜衣归不归。