宣 xuān 府 fǔ 人 rén 日 rì - - 李 lǐ 良 liáng 年 nián
烽 fēng 台 tái 石 shí 戍 shù 晓 xiǎo 烟 yān 平 píng , , 人 rén 日 rì 逢 féng 人 rén 载 zài 酒 jiǔ 行 xíng 。 。
客 kè 久 jiǔ 渐 jiàn 多 duō 新 xīn 岁 suì 感 gǎn , , 边 biān 方 fāng 倍 bèi 起 qǐ 故 gù 园 yuán 情 qíng 。 。
围 wéi 炉 lú 小 xiǎo 伎 jì 兼 jiān 筝 zhēng 笛 dí , , 出 chū 郭 guō 诸 zhū 山 shān 半 bàn 雨 yǔ 晴 qíng 。 。
骑 qí 马 mǎ 不 bù 愁 chóu 归 guī 路 lù 晚 wǎn , , 江 jiāng 乡 xiāng 犹 yóu 及 jí 听 tīng 啼 tí 莺 yīng 。 。
宣府人日。清代。李良年。烽台石戍晓烟平,人日逢人载酒行。 客久渐多新岁感,边方倍起故园情。 围炉小伎兼筝笛,出郭诸山半雨晴。 骑马不愁归路晚,江乡犹及听啼莺。