晓 xiǎo 色 sè - - 谢 xiè 宗 zōng 可 kě
远 yuǎn 似 shì 烟 yān 霏 fēi 近 jìn 又 yòu 空 kōng , , 非 fēi 明 míng 非 fēi 夜 yè 两 liǎng 朦 méng 胧 lóng 。 。
一 yì 天 tiān 清 qīng 露 lù 洗 xǐ 难 nán 退 tuì , , 几 jǐ 树 shù 暗 àn 云 yún 遮 zhē 不 bù 穷 qióng 。 。
画 huà 角 jiǎo 楼 lóu 台 tái 浓 nóng 淡 dàn 里 lǐ , , 残 cán 灯 dēng 院 yuàn 落 luò 有 yǒu 无 wú 中 zhōng 。 。
苍 cāng 茫 máng 半 bàn 逐 zhú 鸡 jī 声 shēng 散 sàn , , 又 yòu 被 bèi 朝 zhāo 阳 yáng 染 rǎn 作 zuò 红 hóng 。 。
晓色。元代。谢宗可。远似烟霏近又空,非明非夜两朦胧。 一天清露洗难退,几树暗云遮不穷。 画角楼台浓淡里,残灯院落有无中。 苍茫半逐鸡声散,又被朝阳染作红。