高 gāo 楼 lóu 秋 qiū 望 wàng 感 gǎn 赋 fù - - 林 lín 占 zhàn 梅 méi
海 hǎi 门 mén 雨 yǔ 过 guò 远 yuǎn 天 tiān 清 qīng , , 万 wàn 类 lèi 都 dōu 从 cóng 眼 yǎn 底 dǐ 呈 chéng 。 。
秋 qiū 水 shuǐ 盈 yíng 盈 yíng 回 huí 岛 dǎo 屿 yǔ , , 晴 qíng 沙 shā 漠 mò 漠 mò 下 xià 鵁 jiāo 鶄 jīng 。 。
东 dōng 来 lái 边 biān 信 xìn 师 shī 将 jiāng 老 lǎo , , 北 běi 望 wàng 中 zhōng 原 yuán 寇 kòu 未 wèi 平 píng 。 。
独 dú 凭 píng 危 wēi 楼 lóu 惆 chóu 怅 chàng 久 jiǔ , , 日 rì 斜 xié 鼓 gǔ 角 jiǎo 又 yòu 悲 bēi 声 shēng 。 。
高楼秋望感赋。清代。林占梅。海门雨过远天清,万类都从眼底呈。 秋水盈盈回岛屿,晴沙漠漠下鵁鶄。 东来边信师将老,北望中原寇未平。 独凭危楼惆怅久,日斜鼓角又悲声。