再 zài 宿 sù 京 jīng 口 kǒu 禅 chán 院 yuàn - - 栖 qī 蟾 chán
滩 tān 声 shēng 依 yī 旧 jiù 水 shuǐ 溶 róng 溶 róng , , 岸 àn 影 yǐng 参 cēn 差 cī 对 duì 梵 fàn 宫 gōng 。 。
楚 chǔ 树 shù 七 qī 回 huí 凋 diāo 旧 jiù 叶 yè , , 江 jiāng 人 rén 两 liǎng 至 zhì 宿 sù 秋 qiū 风 fēng 。 。
蟾 chán 蜍 chú 竹 zhú 老 lǎo 摇 yáo 疏 shū 白 bái , , 菡 hàn 萏 dàn 池 chí 乾 gān 落 luò 碎 suì 红 hóng 。 。
多 duō 病 bìng 支 zhī 郎 láng 念 niàn 行 xíng 止 zhǐ , , 晚 wǎn 年 nián 生 shēng 计 jì 转 zhuǎn 如 rú 蓬 péng 。 。
再宿京口禅院。唐代。栖蟾。滩声依旧水溶溶,岸影参差对梵宫。 楚树七回凋旧叶,江人两至宿秋风。 蟾蜍竹老摇疏白,菡萏池乾落碎红。 多病支郎念行止,晚年生计转如蓬。