消 xiāo 寒 hán 三 sān 集 jí 赠 zèng 唐 táng 君 jūn 侣 lǚ 笙 shēng 二 èr 首 shǒu - - 祝 zhù 廷 tíng 华 huá
风 fēng 雪 xuě 长 cháng 途 tú 百 bǎi 里 lǐ 迢 tiáo , , 轮 lún 驰 chí 绝 jué 胜 shèng 马 mǎ 蹄 tí 骄 jiāo 。 。
全 quán 身 shēn 冻 dòng 冷 lěng 心 xīn 逾 yú 热 rè , , 大 dà 地 dì 光 guāng 明 míng 景 jǐng 自 zì 饶 ráo 。 。
游 yóu 兴 xìng 浓 nóng 时 shí 冷 lěng 不 bù 怕 pà , , 诗 shī 肠 cháng 涩 sè 后 hòu 酒 jiǔ 能 néng 浇 jiāo 。 。
小 xiǎo 园 yuán 相 xiāng 约 yuē 重 zhòng 觞 shāng 咏 yǒng , , 如 rú 此 cǐ 严 yán 威 wēi 未 wèi 许 xǔ 消 xiāo 。 。
消寒三集赠唐君侣笙二首。清代。祝廷华。风雪长途百里迢,轮驰绝胜马蹄骄。 全身冻冷心逾热,大地光明景自饶。 游兴浓时冷不怕,诗肠涩后酒能浇。 小园相约重觞咏,如此严威未许消。