送 sòng 张 zhāng 同 tóng 年 nián 问 wèn 陶 táo 乞 qǐ 假 jiǎ 归 guī 蜀 shǔ 其 qí 四 sì - - 洪 hóng 亮 liàng 吉 jí
小 xiǎo 碾 niǎn 轻 qīng 车 chē 出 chū 凤 fèng 城 chéng , , 东 dōng 风 fēng 暖 nuǎn 到 dào 子 zǐ 规 guī 声 shēng 。 。
一 yī 官 guān 偶 ǒu 得 dé 常 cháng 疑 yí 梦 mèng , , 万 wàn 里 lǐ 能 néng 归 guī 岂 qǐ 好 hǎo 名 míng 。 。
细 xì 咏 yǒng 白 bái 华 huá 真 zhēn 乐 lè 事 shì , , 便 biàn 言 yán 昼 zhòu 锦 jǐn 亦 yì 人 rén 情 qíng 。 。
回 huí 鞭 biān 忽 hū 下 xià 怜 lián 才 cái 泪 lèi , , 八 bā 百 bǎi 孤 gū 寒 hán 羡 xiàn 此 cǐ 行 xíng 。 。
送张同年问陶乞假归蜀 其四。清代。洪亮吉。小碾轻车出凤城,东风暖到子规声。 一官偶得常疑梦,万里能归岂好名。 细咏白华真乐事,便言昼锦亦人情。 回鞭忽下怜才泪,八百孤寒羡此行。