自 zì 随 suí 园 yuán 登 dēng 清 qīng 凉 liáng 山 shān 以 yǐ 不 bù 识 shí 路 lù 止 zhǐ 其 qí 一 yī - - 孙 sūn 星 xīng 衍 yǎn
褰 qiān 衣 yī 踏 tà 荒 huāng 术 shù , , 晓 xiǎo 雾 wù 与 yǔ 山 shān 平 píng 。 。
苔 tái 有 yǒu 古 gǔ 时 shí 绿 lǜ , , 雪 xuě 留 liú 天 tiān 际 jì 明 míng 。 。
野 yě 禽 qín 先 xiān 客 kè 立 lì , , 警 jǐng 鹤 hè 入 rù 烟 yān 鸣 míng 。 。
指 zhǐ 点 diǎn 幽 yōu 栖 qī 处 chù , , 风 fēng 篁 huáng 近 jìn 有 yǒu 声 shēng 。 。
自随园登清凉山以不识路止 其一。清代。孙星衍。褰衣踏荒术,晓雾与山平。 苔有古时绿,雪留天际明。 野禽先客立,警鹤入烟鸣。 指点幽栖处,风篁近有声。