题 tí 唐 táng 人 rén 书 shū 十 shí 一 yī 面 miàn 观 guān 自 zì 在 zài 念 niàn 诵 sòng 仪 yí 轨 guǐ 经 jīng 其 qí 一 yī - - 翁 wēng 同 tóng 和 hé
世 shì 运 yùn 滔 tāo 滔 tāo 感 gǎn 不 bù 禁 jīn , , 偶 ǒu 然 rán 失 shī 脚 jiǎo 便 biàn 浮 fú 沉 chén 。 。
儒 rú 门 mén 自 zì 有 yǒu 长 cháng 生 shēng 法 fǎ , , 第 dì 一 yī 真 zhēn 传 chuán 是 shì 养 yǎng 心 xīn 。 。
题唐人书十一面观自在念诵仪轨经 其一。清代。翁同和。世运滔滔感不禁,偶然失脚便浮沉。 儒门自有长生法,第一真传是养心。