又 yòu 过 guò 博 bó 浪 làng 鼓 gǔ 山 shān - - 陈 chén 奉 fèng 兹 zī
宦 huàn 辙 zhé 迢 tiáo 遥 yáo 去 qù 不 bù 归 guī , , 频 pín 来 lái 绝 jué 境 jìng 趁 chèn 斜 xié 晖 huī 。 。
天 tiān 垂 chuí 地 dì 底 dǐ 根 gēn 皆 jiē 见 jiàn , , 石 shí 上 shàng 云 yún 端 duān 骨 gǔ 欲 yù 飞 fēi 。 。
顿 dùn 辔 pèi 长 cháng 鸣 míng 犹 yóu 马 mǎ 力 lì , , 扬 yáng 旌 jīng 独 dú 戍 shù 亦 yì 兵 bīng 威 wēi 。 。
书 shū 生 shēng 得 de 此 cǐ 殊 shū 荣 róng 幸 xìng , , 何 hé 怪 guài 人 rén 言 yán 貌 mào 尚 shàng 肥 féi 。 。
又过博浪鼓山。清代。陈奉兹。宦辙迢遥去不归,频来绝境趁斜晖。 天垂地底根皆见,石上云端骨欲飞。 顿辔长鸣犹马力,扬旌独戍亦兵威。 书生得此殊荣幸,何怪人言貌尚肥。