哭 kū 梁 liáng 贡 gòng - - 张 zhāng 廷 tíng 璐 lù
秋 qiū 风 fēng 素 sù 旐 zhào 听 tīng 虞 yú 歌 gē , , 月 yuè 落 luò 空 kōng 山 shān 叫 jiào 夜 yè 乌 wū 。 。
堂 táng 上 shàng 白 bái 头 tóu 翻 fān 哭 kū 汝 rǔ , , 膝 xī 前 qián 黄 huáng 口 kǒu 已 yǐ 成 chéng 孤 gū 。 。
魂 hún 依 yī 姜 jiāng 被 bèi 霜 shuāng 华 huá 冷 lěng , , 肠 cháng 断 duàn 苏 sū 机 jī 血 xuè 泪 lèi 枯 kū 。 。
寄 jì 语 yǔ 闺 guī 中 zhōng 髽 zhuā 髻 jì 妇 fù , , 茹 rú 哀 āi 还 hái 慰 wèi 八 bā 旬 xún 姑 gū 。 。
哭梁贡。清代。张廷璐。秋风素旐听虞歌,月落空山叫夜乌。 堂上白头翻哭汝,膝前黄口已成孤。 魂依姜被霜华冷,肠断苏机血泪枯。 寄语闺中髽髻妇,茹哀还慰八旬姑。