六 liù 十 shí 春 chūn 咏 yǒng - - 章 zhāng 甫 fǔ
老 lǎo 天 tiān 开 kāi 泰 tài 亦 yì 阳 yáng 三 sān , , 奈 nài 我 wǒ 官 guān 骸 hái 渐 jiàn 不 bù 堪 kān 。 。
吾 wú 辈 bèi 几 jǐ 曾 céng 周 zhōu 甲 jiǎ 子 zǐ , , 故 gù 人 rén 半 bàn 已 yǐ 尽 jǐn 丁 dīng 男 nán 。 。
羊 yáng 肠 cháng 竟 jìng 转 zhuǎn 输 shū 豪 háo 侠 xiá , , 马 mǎ 齿 chǐ 徒 tú 加 jiā 益 yì 恧 nǜ 惭 cán 。 。
幸 xìng 得 de 于 yú 乡 xiāng 初 chū 曳 yè 杖 zhàng , , 且 qiě 分 fēn 野 yě 色 sè 过 guò 桥 qiáo 南 nán 。 。
六十春咏。清代。章甫。老天开泰亦阳三,奈我官骸渐不堪。 吾辈几曾周甲子,故人半已尽丁男。 羊肠竟转输豪侠,马齿徒加益恧惭。 幸得于乡初曳杖,且分野色过桥南。