陆 lù 山 shān - - 方 fāng 干 gàn
毫 háo 末 mò 用 yòng 功 gōng 成 chéng 一 yī 水 shuǐ , , 水 shuǐ 源 yuán 山 shān 脉 mài 固 gù 难 nán 寻 xún 。 。
逡 qūn 巡 xún 便 biàn 可 kě 见 jiàn 波 bō 浪 làng , , 咫 zhǐ 尺 chǐ 不 bù 能 néng 知 zhī 浅 qiǎn 深 shēn 。 。
但 dàn 有 yǒu 片 piàn 云 yún 生 shēng 海 hǎi 口 kǒu , , 终 zhōng 无 wú 明 míng 月 yuè 在 zài 潭 tán 心 xīn 。 。
我 wǒ 来 lái 拟 nǐ 学 xué 磻 pán 溪 xī 叟 sǒu , , 白 bái 首 shǒu 钓 diào 璜 huáng 非 fēi 陆 lù 沈 shěn 。 。
陆山。唐代。方干。毫末用功成一水,水源山脉固难寻。 逡巡便可见波浪,咫尺不能知浅深。 但有片云生海口,终无明月在潭心。 我来拟学磻溪叟,白首钓璜非陆沈。