对 duì 花 huā - - 方 fāng 干 gàn
清 qīng 晓 xiǎo 入 rù 花 huā 如 rú 步 bù 障 zhàng , , 恋 liàn 花 huā 行 xíng 步 bù 步 bù 迟 chí 迟 chí 。 。
含 hán 风 fēng 欲 yù 绽 zhàn 中 zhōng 心 xīn 朵 duǒ , , 似 shì 火 huǒ 应 yīng 烧 shāo 外 wài 面 miàn 枝 zhī 。 。
野 yě 客 kè 须 xū ? zhōng 终 rì 日 zuì 醉 liú , , 流 yīng 莺 zì 自 yǒu 有 gé 隔 nián 年 qī 期 。 。
使 shǐ 君 jūn 坐 zuò 处 chù 笙 shēng 歌 gē 合 hé , , 便 biàn 是 shì 列 liè 仙 xiān 身 shēn 不 bù 知 zhī 。 。
对花。唐代。方干。清晓入花如步障,恋花行步步迟迟。 含风欲绽中心朵,似火应烧外面枝。 野客须?终日醉,流莺自有隔年期。 使君坐处笙歌合,便是列仙身不知。