过 guò 深 shēn 河 hé 驿 yì 有 yǒu 感 gǎn - - 单 dān 懋 mào 谦 qiān
千 qiān 里 lǐ 风 fēng 尘 chén 两 liǎng 鬓 bìn 霜 shuāng , , 长 cháng 途 tú 老 lǎo 境 jìng 黯 àn 然 rán 伤 shāng 。 。
支 zhī 离 lí 病 bìng 马 mǎ 嘶 sī 荒 huāng 驿 yì , , 瑟 sè 缩 suō 寒 hán 鸦 yā 下 xià 夕 xī 阳 yáng 。 。
不 bù 尽 jìn 悲 bēi 歌 gē 增 zēng 感 gǎn 慨 kǎi , , 欲 yù 将 jiāng 凭 píng 吊 diào 寄 jì 苍 cāng 茫 máng 。 。
青 qīng 磷 lín 白 bái 骨 gǔ 都 dōu 消 xiāo 尽 jǐn , , 莫 mò 问 wèn 当 dāng 年 nián 古 gǔ 战 zhàn 场 chǎng 。 。
过深河驿有感。清代。单懋谦。千里风尘两鬓霜,长途老境黯然伤。 支离病马嘶荒驿,瑟缩寒鸦下夕阳。 不尽悲歌增感慨,欲将凭吊寄苍茫。 青磷白骨都消尽,莫问当年古战场。