次 cì 韵 yùn 汪 wāng 子 zǐ 贤 xián 立 lì 春 chūn - - 曾 céng 习 xí 经 jīng
冬 dōng 冬 dōng 腊 là 鼓 gǔ 竟 jìng 相 xiāng 催 cuī , , 急 jí 盼 pàn 春 chūn 阳 yáng 一 yī 日 rì 回 huí 。 。
异 yì 事 shì 蓂 míng 墀 chí 仍 réng 吐 tǔ 夹 jiā , , 故 gù 乡 xiāng 冰 bīng 岸 àn 已 yǐ 飞 fēi 梅 méi 。 。
欲 yù 从 cóng 鲁 lǔ 史 shǐ 论 lùn 王 wáng 正 zhèng , , 愁 chóu 与 yǔ 胡 hú 僧 sēng 论 lùn 劫 jié 灰 huī 。 。
剩 shèng 有 yǒu 斜 xié 川 chuān 游 yóu 约 yuē 在 zài , , 赋 fù 诗 shī 酣 hān 酒 jiǔ 待 dài 归 guī 来 lái 。 。
次韵汪子贤立春。清代。曾习经。冬冬腊鼓竟相催,急盼春阳一日回。 异事蓂墀仍吐夹,故乡冰岸已飞梅。 欲从鲁史论王正,愁与胡僧论劫灰。 剩有斜川游约在,赋诗酣酒待归来。