夜 yè 宿 sù 天 tiān 成 chéng 寺 sì - - 曾 céng 习 xí 经 jīng
微 wēi 微 wēi 钟 zhōng 梵 fàn 隐 yǐn 遥 yáo 空 kōng , , 亏 kuī 弊 bì 岩 yán 崖 yá 直 zhí 万 wàn 重 zhòng 。 。
昔 xī 日 rì 御 yù 题 tí 今 jīn 黯 àn 淡 dàn , , 经 jīng 霜 shuāng 石 shí 壁 bì 间 jiān 青 qīng 红 hóng 。 。
樵 qiáo 苏 sū 路 lù 断 duàn 心 xīn 先 xiān 折 zhé , , 丘 qiū 壑 hè 年 nián 来 lái 意 yì 不 bù 穷 qióng 。 。
惭 cán 谢 xiè 山 shān 灵 líng 晚 wǎn 闻 wén 道 dào , , 整 zhěng 襟 jīn 才 cái 听 tīng 塔 tǎ 铃 líng 风 fēng 。 。
夜宿天成寺。清代。曾习经。微微钟梵隐遥空,亏弊岩崖直万重。 昔日御题今黯淡,经霜石壁间青红。 樵苏路断心先折,丘壑年来意不穷。 惭谢山灵晚闻道,整襟才听塔铃风。