送 sòng 研 yán 孙 sūn 归 guī 湘 xiāng 中 zhōng - - 冯 féng 煦 xù
阴 yīn 阴 yīn 霁 jì 色 sè 赴 fù 遥 yáo 岚 lán , , 携 xié 手 shǒu 荒 huāng 城 chéng 思 sī 不 bù 堪 kān 。 。
为 wèi 语 yǔ 离 lí 人 rén 莫 mò 回 huí 首 shǒu , , 乱 luàn 鸦 yā 残 cán 照 zhào 是 shì 江 jiāng 南 nán 。 。
横 héng 笛 dí 吹 chuī 寒 hán 断 duàn 雁 yàn 秋 qiū , , 旧 jiù 时 shí 云 yún 物 wù 此 cǐ 淹 yān 留 liú 。 。
黄 huáng 陵 líng 暮 mù 雨 yǔ 孤 gū 帆 fān 远 yuǎn , , 楚 chǔ 竹 zhú 湘 xiāng 烟 yān 一 yī 望 wàng 秋 qiū 。 。
送研孙归湘中。清代。冯煦。阴阴霁色赴遥岚,携手荒城思不堪。 为语离人莫回首,乱鸦残照是江南。 横笛吹寒断雁秋,旧时云物此淹留。 黄陵暮雨孤帆远,楚竹湘烟一望秋。