和 hé 独 dú 漉 lù 堂 táng 怀 huái 古 gǔ 原 yuán 韵 yùn 其 qí 一 yī - - 黄 huáng 人 rén
江 jiāng 左 zuǒ 繁 fán 华 huá 第 dì 一 yī 城 chéng , , 高 gāo 台 tái 回 huí 首 shǒu 暮 mù 云 yún 平 píng 。 。
珠 zhū 槃 pán 争 zhēng 长 cháng 天 tiān 心 xīn 厌 yàn , , 绣 xiù 屧 xiè 鸣 míng 春 chūn 国 guó 步 bù 轻 qīng 。 。
虎 hǔ 踞 jù 荒 huāng 山 shān 沉 chén 剑 jiàn 影 yǐng , , 乌 wū 啼 tí 落 luò 月 yuè 出 chū 歌 gē 行 xíng 。 。
霸 bà 图 tú 艳 yàn 迹 jī 全 quán 消 xiāo 歇 xiē , , 抉 jué 目 mù 东 dōng 门 mén 气 qì 尚 shàng 生 shēng 。 。
和独漉堂怀古原韵 其一。清代。黄人。江左繁华第一城,高台回首暮云平。 珠槃争长天心厌,绣屧鸣春国步轻。 虎踞荒山沉剑影,乌啼落月出歌行。 霸图艳迹全消歇,抉目东门气尚生。