柬 jiǎn 左 zuǒ 子 zi 兴 xìng 观 guān 察 chá 星 xīng 洲 zhōu 时 shí 乞 qǐ 假 jiǎ 回 huí 苏 sū - - 杨 yáng 圻 qí
晞 xī 发 fā 沧 cāng 洲 zhōu 万 wàn 里 lǐ 游 yóu , , 天 tiān 南 nán 一 yī 息 xī 两 liǎng 经 jīng 秋 qiū 。 。
山 shān 间 jiān 卷 juǎn 幔 màn 花 huā 为 wèi 壁 bì , , 海 hǎi 上 shàng 开 kāi 樽 zūn 月 yuè 满 mǎn 楼 lóu 。 。
肯 kěn 为 wèi 疗 liáo 贫 pín 疏 shū 骨 gǔ 肉 ròu , , 狂 kuáng 教 jiào 多 duō 病 bìng 惜 xī 风 fēng 流 liú 。 。
百 bǎi 蛮 mán 春 chūn 色 sè 浓 nóng 如 rú 酒 jiǔ , , 应 yīng 忆 yì 中 zhōng 原 yuán 一 yī 客 kè 愁 chóu 。 。
柬左子兴观察星洲时乞假回苏。清代。杨圻。晞发沧洲万里游,天南一息两经秋。 山间卷幔花为壁,海上开樽月满楼。 肯为疗贫疏骨肉,狂教多病惜风流。 百蛮春色浓如酒,应忆中原一客愁。