暑 shǔ 日 rì 题 tí 道 dào 边 biān 树 shù - - 王 wáng 毂 gǔ
火 huǒ 轮 lún 迸 bèng 焰 yàn 烧 shāo 长 cháng 空 kōng , , 浮 fú 埃 āi 扑 pū 面 miàn 愁 chóu 朦 méng 朦 méng 。 。
羸 léi 童 tóng 走 zǒu 马 mǎ 喘 chuǎn 不 bù 进 jìn , , 忽 hū 逢 féng 碧 bì 树 shù 含 hán 清 qīng 风 fēng 。 。
清 qīng 风 fēng 留 liú 我 wǒ 移 yí 时 shí 住 zhù , , 满 mǎn 地 dì 浓 nóng 阴 yīn 懒 lǎn 前 qián 去 qù 。 。
却 què 叹 tàn 人 rén 无 wú 及 jí 物 wù 功 gōng , , 不 bù 似 shì 团 tuán 团 tuán 道 dào 边 biān 树 shù 。 。
暑日题道边树。唐代。王毂。火轮迸焰烧长空,浮埃扑面愁朦朦。 羸童走马喘不进,忽逢碧树含清风。 清风留我移时住,满地浓阴懒前去。 却叹人无及物功,不似团团道边树。