为 wèi 堇 jǐn 浦 pǔ 悼 dào 亡 wáng 姬 jī - - 厉 lì 鹗 è
知 zhī 君 jūn 急 jí 泪 lèi 制 zhì 无 wú 因 yīn , , 客 kè 舍 shè 惊 jīng 闻 wén 玉 yù 化 huà 尘 chén 。 。
梦 mèng 断 duàn 画 huà 帘 lián 微 wēi 有 yǒu 雨 yǔ , , 归 guī 来 lái 锦 jǐn 瑟 sè 但 dàn 如 rú 人 rén 。 。
碧 bì 桃 táo 落 luò 尽 jǐn 空 kōng 留 liú 子 zi , , 白 bái 发 fà 生 shēng 多 duō 最 zuì 苦 kǔ 春 chūn 。 。
想 xiǎng 到 dào 金 jīn 台 tái 定 dìng 情 qíng 夜 yè , , 残 cán 灯 dēng 向 xiàng 壁 bì 唤 huàn 真 zhēn 真 zhēn 。 。
为堇浦悼亡姬。清代。厉鹗。知君急泪制无因,客舍惊闻玉化尘。 梦断画帘微有雨,归来锦瑟但如人。 碧桃落尽空留子,白发生多最苦春。 想到金台定情夜,残灯向壁唤真真。