重 zhòng 过 guò 南 nán 湖 hú 有 yǒu 感 gǎn - - 厉 lì 鹗 è
路 lù 近 jìn 南 nán 湖 hú 已 yǐ 怕 pà 行 xíng , , 旧 jiù 游 yóu 无 wú 处 chǔ 不 bù 伤 shāng 情 qíng 。 。
玩 wán 梅 méi 小 xiǎo 院 yuàn 疑 yí 前 qián 梦 mèng , , 听 tīng 雨 yǔ 闲 xián 房 fáng 似 shì 隔 gé 生 shēng 。 。
衰 shuāi 鬓 bìn 照 zhào 来 lái 秋 qiū 水 shuǐ 碧 bì , , 愁 chóu 心 xīn 敲 qiāo 破 pò 晚 wǎn 钟 zhōng 清 qīng 。 。
空 kōng 王 wáng 应 yīng 念 niàn 迷 mí 家 jiā 子 zǐ , , 一 yī 缕 lǚ 天 tiān 香 xiāng 即 jí 化 huà 城 chéng 。 。
重过南湖有感。清代。厉鹗。路近南湖已怕行,旧游无处不伤情。 玩梅小院疑前梦,听雨闲房似隔生。 衰鬓照来秋水碧,愁心敲破晚钟清。 空王应念迷家子,一缕天香即化城。