泊 pō 磊 lěi 石 shí - - 熊 xióng 绍 shào 庚 gēng
朔 shuò 风 fēng 吹 chuī 五 wǔ 两 liǎng , , 明 míng 月 yuè 弄 nòng 波 bō 心 xīn 。 。
忽 hū 听 tīng 清 qīng 砧 zhēn 起 qǐ , , 始 shǐ 嗟 jiē 秋 qiū 气 qì 深 shēn 。 。
胡 hú 笳 jiā 空 kōng 塞 sài 北 běi , , 客 kè 梦 mèng 落 luò 湘 xiāng 阴 yīn 。 。
一 yī 夜 yè 西 xī 崖 yá 水 shuǐ , , 茫 máng 茫 máng 感 gǎn 不 bù 禁 jīn 。 。
泊磊石。清代。熊绍庚。朔风吹五两,明月弄波心。 忽听清砧起,始嗟秋气深。 胡笳空塞北,客梦落湘阴。 一夜西崖水,茫茫感不禁。