老 lǎo 妇 fù 叹 tàn 镜 jìng - - 王 wáng 建 jiàn
嫁 jià 时 shí 明 míng 镜 jìng 老 lǎo 犹 yóu 在 zài , , 黄 huáng 金 jīn 镂 lòu 画 huà 双 shuāng 凤 fèng 背 bèi 。 。
忆 yì 昔 xī 咸 xián 阳 yáng 初 chū 买 mǎi 来 lái , , 灯 dēng 前 qián 自 zì 绣 xiù 芙 fú 蓉 róng 带 dài 。 。
十 shí 年 nián 不 bù 开 kāi 一 yī 片 piàn 铁 tiě , , 长 zhǎng 向 xiàng 暗 àn 中 zhōng 梳 shū 白 bái 发 fà 。 。
今 jīn 日 rì 后 hòu 床 chuáng 重 zhòng 照 zhào 看 kàn , , 生 shēng 死 sǐ 终 zhōng 当 dāng 此 cǐ 长 zhǎng 别 bié 。 。
老妇叹镜。唐代。王建。嫁时明镜老犹在,黄金镂画双凤背。 忆昔咸阳初买来,灯前自绣芙蓉带。 十年不开一片铁,长向暗中梳白发。 今日后床重照看,生死终当此长别。