送 sòng 太 tài 易 yì 上 shàng 人 rén 赴 fù 东 dōng 洛 luò - - 司 sī 空 kōng 曙 shǔ
遥 yáo 见 jiàn 登 dēng 山 shān 处 chù , , 青 qīng 芜 wú 雪 xuě 后 hòu 春 chūn 。 。
云 yún 深 shēn 岳 yuè 庙 miào 火 huǒ , , 寺 sì 宿 sù 洛 luò 阳 yáng 人 rén 。 。
饵 ěr 药 yào 将 jiāng 斋 zhāi 折 zhé , , 唯 wéi 诗 shī 与 yǔ 道 dào 亲 qīn 。 。
凡 fán 经 jīng 几 jǐ 回 huí 别 bié , , 麈 zhǔ 尾 wěi 不 bù 离 lí 身 shēn 。 。
送太易上人赴东洛。唐代。司空曙。遥见登山处,青芜雪后春。 云深岳庙火,寺宿洛阳人。 饵药将斋折,唯诗与道亲。 凡经几回别,麈尾不离身。