清 qīng 明 míng 客 kè 感 gǎn 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 缪 móu 重 zhòng 熙 xī
清 qīng 明 míng 何 hé 客 kè 不 bù 思 sī 家 jiā , , 况 kuàng 复 fù 狼 láng 烽 fēng 处 chǔ 处 chù 哗 huā 。 。
真 zhēn 假 jiǎ 乱 luàn 传 chuán 讹 é 战 zhàn 守 shǒu , , 阴 yīn 晴 qíng 叠 dié 见 jiàn 幻 huàn 云 yún 霞 xiá 。 。
红 hóng 深 shēn 桃 táo 坞 wù 方 fāng 迷 mí 蝶 dié , , 翠 cuì 满 mǎn 杨 yáng 枝 zhī 已 yǐ 匿 nì 鸦 yā 。 。
此 cǐ 日 rì 屋 wū 乌 wū 殊 shū 得 dé 所 suǒ , , 不 bù 携 xié 书 shū 剑 jiàn 走 zǒu 天 tiān 涯 yá 。 。
清明客感二首 其二。清代。缪重熙。清明何客不思家,况复狼烽处处哗。 真假乱传讹战守,阴晴叠见幻云霞。 红深桃坞方迷蝶,翠满杨枝已匿鸦。 此日屋乌殊得所,不携书剑走天涯。